Ngày con về, hàng dừa còn đó
Sông còn đây nước vẫn vơi đầy
Từng con sóng vỗ mạn xuồng ba lá
Như tiếng bà ru giấc ngủ say...
****
Tháng ngày rộng hờ hững cứ trôi
Con lớn rồi con xa bà mãi
Con quên mất màu vàng hoa cải
Quên ước thề con hẹn cùng ai
****
Cái thơ dại của thời niên thiếu
Con yêu cô bạn nhỏ láng giềng
Trò đám cưới kết thành chồng vợ
Thật nực cười mà cũng thật ngây thơ
****
Ai rồi cũng gửi tuổi thơ ở lại
Con rời quê mà lên chốn thị thành
Nơi phố chợ con chạy tìm con chữ
Cứ chạy hoài mà quên mất người thương
****
Cô láng giềng mới lên mười tám
Bước theo chồng trên ghe cưới lìa quê
Nghe bà kể lại ngày hôn lễ
Mà tim này sao chợt thấy tái tê
****
Sông Bình Thủy bên nhà con đó
Cũng một dòng với sông Ngoại yêu thương
Giờ về lại xuôi hai dòng mới cũ
Bên gốc dừa còn đâu bóng người thương
Bùi Xuân Trà