Không biết từ lúc nào
Đã tập tành làm thơ
Những suy nghĩ vẫn vơ
Một mình bên khung cửa
Chuyện kể vào xa xưa
Có một con thuyền nhỏ
Vui đùa cùng ngọn gió
Xa bờ về đại dương
Hạnh phúc và yêu thương
Khi người yêu bên cạnh
Ai ngờ cơn gió lạnh
Nào muốn mãi bên nhau
Thuyền nhìn lên trời cao
Ngàn vì sao lấp lánh
Có được ngôi sao nào
Hiểu lòng ai giá lạnh?
Tưởng gió mãi bên cạnh
Tưởng được mãi yêu thương
Ở ngoài khơi đai dương
Mênh mông và trống trãi
Cho đến nắng một ngày
Có cánh hải âu bay
Ngang bầu trời xanh biếc
Cơn gió kia từ biệt
Theo cánh hải âu rồi
Con thuyền nhỏ vẫn trôi
Giữa đại dương vô hướng
Nào nhớ được đường về
Con thuyền nhỏ đã thề
Không tin vào ai nữa
Trái tim đã đóng cửa
Khi tình mãi ra đi
Chẳng còn tiếc điều chi
Con thuyền thu buồm lại
Sao lòng còn trống trãi
Nhìn mây trắng nhẹ bay
Ngọt ngào hay đắng cay
Cơn gió kia trở lại
Mang theo lời hối hận
Làm thuyền phải phân vân
Nhưng đã có một lần
Cơn gió kia phản bội
Giờ chỉ còn tội lỗi
Của mối tình đã qua
“Không cần gió ngân nga
Giờ thuyền cùng với sóng
Hạnh phúc trong tiếng cười
Giữa mênh mông biển rộng”
Một lời vừa nói xong
Gió vô tình khuất bóng
Con thuyền cười hay khóc
Nào có sóng gió ơi
Đó chẳng qua là lời
Để quyết tâm từ bỏ
Để xa lìa cơn gió
Để hướng tới tương lai
Không biết đến ngày mai
Thuyền có được hạnh phúc?
Hay vẫn là những lúc
Nghĩ về mối tình xưa
Hãy để những cơn mưa
Làm trôi đi tất cả
Cơn gió mãi đi xa
Giờ đã là quá khứ