Ngày về lại xóm xưa bờ sông vắng
Tiếng bà ru cháu ngủ có còn chăng?
Chiếc xuồng nhỏ trôi một mình lẳng lặng
Tiếng đàn ai đêm trắng khóc âm thầm
Đêm xóm nhỏ chiếc cầu dừa bến nước
Như bàn tay quê cũ đón con về
Bao kỷ niệm tràn trề như con sóng
Vỗ vào xuồng thành tiếng oán thê lương...
Đêm trắng này con nhung nhớ người thương
Nơi thành thị chốn nhiễu nhương xấu tốt
Tình con đó có phải là dại dột?
Nơi quê mình mà lại nhớ người dưng
Con rời quê cũng vào đêm đông lạnh
Ôi làm sao mà xa cách cho đành
Con không biết mình nên cười hay khóc
Sắp gần người mà con lại lìa quê...