ĐÂY LÀ TÂM SỰ RIÊNG CỦA TÔI MONG ADMIN TÔN TRỌNG.
[i](Chuyện xảy ra đầu năm học của Bí, nguyên bản bài thơ đã thất lạc nay tác giả viết lại theo hồi ức).
TƯƠNG TƯ 7 (ÂM BẢN)
Tình tôi gửi cho cô nàng lớp nọ
Một chiều thu trong con nắng nhạt nhòa,
Người đi dưới những hàng cây bàng đỏ
Dậy trong lòng tôi một nỗi xuyến xao
***
Lối đi về chỉ lẻ bóng mình tôi
Những ngày thu hờ hững bước qua rồi
Tình vẫn thế mà lời yêu chẳng nói
Vì sợ mình chỉ ngộ nhận mà thôi
***
Nếu yêu tôi thì hãy đừng hờn giận
Vì lời yêu tôi chẳng dám nói ra
Nếu không yêu thì xin người thứ lỗi
Bởi vì tôi gây bao nỗi phiền hà
***
Ngày tháng rộng chắc em dần quên mất
Muôn dặm xa tình tôi sẽ nhạt nhòa
Cầu em gặp trong muôn người xa lạ
Một chân tình như tôi đã yêu em...
(Khổ cuối hai dòng cuối có mượn ý trong thơ của Ngài PUSKIN vì tôi chỉ là một kẻ tay ngang ko tài ko cán,vô danh tiểu tốt mà lòng tôi thực có cảm xúc như Ngài, anh linh Ngài chứng tri).